banner chinh

Cuộc sống sung sướng sẽ không dành cho những người thích an nhàn và chần chừ: Đừng để tuổi 30 đến và đi trong sự tiếc nuối


Có một kênh rạch giữa những gì bạn muốn và những gì thế giới đáp trả lại bạn. Bạn rơi vào đó, gọi là thất bại. Bạn trèo lên được, gọi là trưởng thành.  

 

Cuộc sống sung sướng sẽ không dành cho những người thích an nhàn và chần chừ: Đừng để tuổi 30 đến và đi trong sá»± tiếc nuối

 

(1) Trưởng thành là hành trình đối diện với cô đơn

Trong cuộc đời chúng ta sẽ phải đối diện với nhiều lần đắn đo lựa chọn. Chúng ta cứ luôn chần chừ và đấu tranh. Cuộc sống không phức tạp, mà chính kiểu suy nghĩ kháng cự đã vô tình đẩy chúng ta rơi vào những tình huống khó. Cùng nhâm nhi ly cà phê đen đá cùng Tài - cậu bạn đại học của tôi và nghe về câu chuyện trưởng thành của cậu, tôi mới hiểu khó khăn của những người trong cuộc. Mọi người đều ngưỡng mộ Tài với công việc ổn định suốt năm năm qua. Nhưng không ai hiểu được tâm trạng của người đã gắn bó thời gian dài với công ty mà vẫn chỉ dừng lại ở chức vị nhân viên quèn. Tất cả những gì thay đổi, chỉ là thay đổi trong cách xưng hô, từ "Tài" thành "anh Tài" hay "chú Tài". Tài chứng kiến hầu hết những bạn trẻ hơn đã được đề bạt thăng chức. Trong khi nhìn bản thân quẩn quanh mãi với hàng loạt những công việc nhàm chán, lặp đi lặp lại. Cái mọi người thấy là cuộc sống thảnh thơi, nhẹ nhàng, thì Tài lại cảm nhận là những sóng gió đang vùi dập cuộc đời mình. Đôi lần, anh bảo tôi: "Cái nhìn của những người không trải qua cuộc sống nhàn hạ thật lạc quan. Họ coi đó là nơi tốt để dưỡng già và sống qua ngày. Hồi trước cứ tưởng tiến về phía trước là rất mệt mỏi, bây giờ tớ mới biết, thụt lùi về phía sau còn vất vả hơn." Thật vậy, bạn sẽ luôn cảm thấy băn khoăn về sự nghiệp của mình khi bước gần tới tuổi trung niên. Đằng sau vẻ thảnh thơi từ những công việc nhàn hạ là sự chán nản và hoang mang bộn bề. Mỗi người đều có những câu chuyện riêng cần phải vượt qua. Cuộc sống sẽ không bao giờ dễ thở khi con người ta cố chấp sống nhàn hạ trước sự phát triển không ngừng của xã hội. Nỗi lo lớn hơn cho tương lai chính là sự bứt rứt và mông lung khi bản thân không thể thăng tiến. Nỗi thất vọng sẽ bao trùm lên công việc hàng ngày của bạn.

 

  Cuộc sống sung sướng sẽ không dành cho những người thích an nhàn và chần chừ: Đừng để tuổi 30 đến và đi trong sá»± tiếc nuối - Ảnh 1.  

 

(2) Đã lâu chúng ta không có cảm giác mỗi ngày đều đang phát triển Trong một chuyến công tác dài ngày, tôi gặp được Trung, một người đồng nghiệp cũ giờ đã khởi nghiệp. Anh hồ hởi tâm sự "Chúng ta sẽ cùng ăn uống một bữa ra trò để quên đi hết những mệt mỏi. Đã hai tháng nay tớ chưa được nghỉ ngơi thực sự. Cuộc sống hiện tại còn lao lực hơn cả khi đi làm…" Với năng lực ngoại giao tốt, Hoàng Trung thăng tiến rất nhanh và trở thành quản lý trong công ty cũ của chúng tôi. Sếp luôn trọng dụng anh ta vì năng lực làm việc nổi trội. Cho đến ngày Trung đột nhiên xin từ chức để đầu tư cho việc học. Anh muốn chuyển sang ngành thiết kế thời trang. Trước sự thắc mắc của mọi người, Trung vẫn kiên quyết với quyết định của mình. Mặc dù sự khác biệt giữa ngành tiếp thị và ngành thời trang là cả một chặng đường. Trung xuất hiện sau cùng trong cuộc hẹn. Trong không gian lãng mạn của quán rượu nhỏ, anh bước đến với chiếc mũ sang trong, phối với chiếc áo khoác trông hệt như một người mẫu thời trang chuyên nghiệp. Chúng tôi cùng nhau ôn lại kỷ niệm. Khi đột nhiên nhắc tới lý do Trung xin nghỉ, anh trải lòng: Thật ra anh ấy đã đấu tranh tư tưởng rất lâu rồi mới đưa ra quyết định. Anh cảm thấy ba năm gắn bó với một công việc chỉ giống như cố gắng làm thuần thục hơn những kiến thức ban đầu mà thôi. Với Trung, tiền lương có cao hay chức vụ có lớn cũng không đủ sức hấp dẫn bằng cảm giác mỗi ngày đều đang trưởng thành. Mặc dù mọi người cảm thấy Trung luôn có vẻ tích cực và hài lòng với bước ngoặt ấy, nhưng những đêm khó ngủ luôn tìm đến Trung. Cảm giác trống rỗng bao trùm lấy Trung khiến anh không tài nào diễn tả được. Thú thật quãng thời gian đầu khởi nghiệp không mấy thuận lợi. Khối lượng công việc của nhóm ba người thật kinh khủng với việc quản lý toàn bộ hoạt động triển lãm, thiết kế, chụp hình,... Quãng thời gian ấy đã khiến tâm trí Trung hiểu được cảm giác trưởng thành. Mặc dù vấp ngã rất nhiều lần, nhưng bản thân lại cảm thấy hài lòng với những trải nghiệm đau đớn. Mỗi ngày mới thức dậy, Trung đều tận hưởng trọn vẹn cảm giác thay đổi mới mẻ. Chúng tôi cùng nhau say và tâm sự suốt đêm, kể về chuyện của tôi cũng như chuyện của anh. Giống như Trung, mỗi chúng ta chắc hẳn đều phần nào cảm thấy hụt hơi trước những khó khăn của sự trưởng thành. Nhưng đổi lại, cảm giác chinh phục, hài lòng sẽ khiến lòng được thỏa mãn. Hàng ngày được tự hỏi bản thân sẽ sống theo cách nào và làm thế nào để luôn tiếp về phía trước giống như liều thuốc bổ cho tâm hồn. Cuộc sống cứ như vậy chẳng phải đáng sống hơn sao.

 

  Cuộc sống sung sướng sẽ không dành cho những người thích an nhàn và chần chừ: Đừng để tuổi 30 đến và đi trong sá»± tiếc nuối - Ảnh 2.  

 

(3) Sống ở đâu không quan trọng, điều quan trọng là đừng quá an nhàn

Tết năm ấy tôi trở về quê để tham dự đám cưới của đứa bạn trung học. Trên bàn tiệc, chúng tôi rôm rả kể những câu chuyện về công việc của mỗi người.

Một cậu bạn đã yên ổn công việc tại quê nhà chia sẻ về sự ngưỡng mộ quyết tâm lên thành phố lập nghiệp của tôi. Cậu tâm sự rất thật lòng: "Cuộc sống mưu sinh nơi thành phố quả thực sẽ rất vất vả. Nhưng bù lại, thành phố là nơi đô thị phát triển, là nơi con người ta có đất để phô diễn năng lực nhiều hơn. Chúng tớ ở thị trấn nhỏ, mỗi ngày đều làm những công việc nhàn hạ, có phấn đấu cũng chẳng tiến lên được mấy. Công việc nói chung không có sự va chạm hay bất kỳ biến cố khủng hoảng nào. Mức lương gọi là ổn, cũng không thấp nhưng lại chẳng cao. Khi đã là những người có địa vị trong công ty, cơ hội để phát huy năng lực cũng không có nhiều. Tớ cũng muốn được vùng vẫy nơi thành phố, nhưng gia đình và sự yên ổn vẫn níu giữ tớ lại…" Thực ra lời nói ra thì dễ, còn việc thực hiện được hay không còn phụ thuộc vào mỗi người. Rất nhiều người trông lên để nhìn thấy những cái tốt đẹp từ cuộc sống của người khác. Có đôi khi họ cũng nghĩ tới việc thay đổi môi trường để có cơ hội phát triển. Nhưng từ bỏ một cuộc sống an nhàn và thói quen để đối diện với cuộc sống xa lạ và phức tạp là điều khó có thể xảy ra. Đừng cố gắng suy nghĩ kiểu thành phố nhỏ bé thì không thể phát triển. Với những người có quyết tâm và thực sự can đảm đối diện với sự trưởng thành thì cuộc sống sẽ luôn mỉm cười với họ. Bởi vậy, sống ở đâu không quan trọng, quan trọng là bạn có đang trưởng thành? Trưởng thành là con đường trải đầy thủy tinh, mà nếu con người không tự mình bước tiếp thì sẽ không thể có lối ra. Trải qua sự đau khổ, cảm giác chinh phục sau khi trưởng thành mới là dư vị mà tâm hồn mỗi người đều mong muốn.

 

  Cuộc sống sung sướng sẽ không dành cho những người thích an nhàn và chần chừ: Đừng để tuổi 30 đến và đi trong sá»± tiếc nuối - Ảnh 3.  

 

(4) Khi bản thân bị dồn tới đường cùng, việc tiến về phía trước sẽ là sự lựa chọn duy nhất

Trong cuộc sống không có sự thành công nào dễ dàng đạt được. Nếu bạn ràng buộc mình với sự thảnh thơi và chôn vùi tuổi trẻ với những tháng ngày tạm bợ với công việc nhàm chán, cuộc sống của bạn thật thảm hại. Đừng mơ về cuộc sống an nhàn vốn không tồn tại. Chi bằng hãy tận hưởng cảm giác đối mặt với khó khăn để từng ngày trưởng thành. Để thoát khỏi những khó khăn đang bủa vây, bạn chỉ có cách là cố gắng trưởng thành và phát triển trong những khó khăn ấy. Rất nhiều người đã đấu tranh tư tưởng với sự hưởng thụ cuộc sống an nhàn. Nhưng cái kết vẫn không thay đổi. Họ vẫn sợ hãi phải đối mặt với những nỗ lực chưa nhận được kết quả. Thật ra bạn hoàn toàn có thể cạnh tranh và tạo ra cơ hội cho chính công việc mà bạn cho rằng nhàm chán hiện tại. Phấn đấu để được thăng chức hay cố gắng để học hỏi và trau dồi đều phụ thuộc vào quyết tâm của bạn. Đối với việc trưởng thành, mỗi người đều bị ảnh hưởng tiêu cực hoặc tích cực từ những yếu tố bên ngoài. Sẽ không có thói quen nào được tạo ra nếu bản thân bạn cứ lười nhác và không tự thay đổi tư duy. Đôi khi, bạn cần mạnh tay và gò ép bản thân mình tới đường cùng, bạn mới có thể tìm cách tiến về phía trước. Bởi vì đó là con đường duy nhất. Đừng bao giờ lựa chọn lối sống an nhàn vào độ tuổi đáng ra cần phải nỗ lực nhất. Hành động ấy sẽ đẩy tương lai của bạn vào bế tắc và tuyệt vọng. Hãy chọn cách trưởng thành từng ngày, cuộc sống sẽ đền đáp bạn với những thành công trong tương lai.

Nguồn: Cafebiz

BÌNH LUẬN